Hiển thị các bài đăng có nhãn Những người sống quanh tôi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Những người sống quanh tôi. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

Chúc mừng năm mới 2012!


Một năm cũ với những thành công, những điều cần ưu tư, suy ngẫm sắp qua đi! Xuân mới đang về trên cánh hoa, nhành cây, ngọn cỏ và trong tâm hồn mõi con người. Hãy cùng chúc nhau những điều tốt đẹp nhất cho một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý, tỷ sự như mơ...


1. Chúc bạn: 12 tháng phú quý, 365 ngày phát tài, 8760 giờ sung túc, 525600 phút thành công 31536000 giây vạn sự như ý...

2. Năm mới: Ngàn lần như ý, Vạn lần như mơ, Triệu sự bất ngờ, Tỷ lần hạnh phúc.

3. Tống cựu nghênh tân – Vạn sự cát tường – Toàn gia hạnh phúc.

1291906251-nam-moi-3.jpg
4. Năm mới Tết đến. Rước hên vào nhà. Quà cáp bao la. Mọi nhà no đủ. Vàng bạc đầy hũ. Gia chủ phát tài. Già trẻ gái trai. Sum vầy hạnh phúc. Cầu tài chúc phúc. Lộc đến quanh năm. An khang thịnh vượng!

5. Đong cho đầy hạnh phúc. Gói cho trọn lộc tài. Giữ cho mãi an khang. Thắt cho chặt phú quý. Cùng chúc nhau như ý. Hứng cho tròn an khang. Chúc năm mới bình an. Cả nhà đều sung túc.

6. Hôm nay có 3 người hỏi tôi về bạn và tôi đã giúp để họ tìm đến với bạn ngay. Tên của 3 người ấy là Hạnh phúc, Thịnh vượng và Tình yêu.
1291906251-nam-moi-4.jpg

7. Cung chúc tân niên. Vạn sự bình yên. Hạnh phúc vô biên. Vui vẻ triền miên. Kiếm được nhiều tiền. Sung sướng như tiên.

8. Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều. Bạc tiền rủng rỉnh thoải mái tiêu. Gia đình hạnh phúc bè bạn quý. Thanh thản vui chơi mọi buổi chiều.
9. Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc…

1291906251-nam-moi-2.jpg
10. Chúc năm mới:

- Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tâm hồn bạn được ngọt ngào.

- Vừa đủ THỬ THÁCH để giữ bạn luôn kiên nhẫn.

- Vừa đủ MUỘN PHIỀN để giữ bạn thật sự tỉnh táo.

- Vừa đủ HY VỌNG để cho bạn được hạnh phúc.

- Vừa đủ THẤT BẠI để bạn mãi khiêm nhường.

- Vừa đủ THÀNH CÔNG để giữ bạn mãi nhiệt tâm.

- Vừa đủ BẠN BÈ để bạn được an ủi.

- Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng các nhu cầu vật chất của bạn.

- Vừa đủ NHIỆT TÌNH để bạn cho đời thêm hân hoan.

- Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan những thất vọng.
11. Công thức nấu món đêm 30 tết:

- Lấy toàn thể 12 tháng trong năm đem rửa sạch mùi cay đắng, ghen tị, thù oán…rồi để cho ráo nước

- Tuần tự cắt mỗi tháng ra 28, 30, hay 31 phần.

- Trộn đều với : Một chút tin yêu - Một chút kiên nhẫn – Một chút can đảm – Một chút cố gắng – Một chút hy vọng – Một chút trung thành.

- Ướp thêm gia vị: lạc quan, tự tin và hài hước.

- Rồi đem ngâm một lát trong dung dịch “những điều tâm niệm của riêng mình”.

- Vớt ra, xay nhỏ, đổ tất cả vào “nồi yêu thương” và nấu với "lửa vui mừng”.

- Đem ra ăn với “nụ cười” trong chén “bao dung”.

1291906463-nam-moi-10.jpg
12. Năm hết tết đến - Rước lộc vào nhà - Quà cáp bao la - Mọi nhà no đủ - Vàng bạc đầy tủ - Gia chủ phát tài - Già trẻ gái trai - Xum vầy hạnh phúc - Cầu tài chúc phúc - Mãi mãi an khang.

13. Cung chúc tân niên - Vạn sự bình yên - Hạnh phúc vô biên - Vui vẻ triền miên - Kiếm được nhiều tiền - Sung sướng như tiên - Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua - Phúc lộc đưa nhau đến từng nhà - Vài lời cung chúc tân niên mới - Vạn sự an khang vạn sự lành.

14. Sang năm mới chúc mọi người có một bầu trời sức khoẻ, một biển cả tình thương, một đại dương tình cảm, một điệp khúc tình yêu, một người yêu chung thủy, một tình bạn mênh mông, một gia đình thịnh vượng. Chúc các bà, các ông, các cô, các chú, các chị, các anh sang năm mới vạn sự như ý, tỷ sự như mơ, làm việc như thơ, đời vui như nhạc, coi tiền như rác, coi bạc như rơm, chung thủy với cơm và sắc son với phở. Chúc mừng năm mới!

1291906463-nam-moi-11.jpg
15. Cung Chúc Tân Xuân Phước Vĩnh Cửu

Chúc Trong Gia Quyến Được An Khương

Tân Niên Lai Đáo Đa Phú Quí

Xuân Đến An Khương Vạn Thọ Tường

16. Chúc mọi người khoẻ như hổ, sống lâu như rùa, mắt tinh như đại bàng, nhanh nhẹn như thỏ, tinh ranh như cáo, ăn nhiều như … heo, mau ăn chóng nhớn, tiền vô như nước, phúc lộc nhiều như dịch châu chấu tràn về.

1291906251-nam-moi-6.jpg
17. Năm mới, anh chỉ chúc em được nhiều sức khỏe thôi. Còn về hạnh phúc và niềm vui, anh mong rằng chính mình sẽ là người mang những điều đó đến với em. Yêu em nhiều!

18. Mùa xuân xin chúc - Khúc ca an bình - Năm mới phát tài - Vạn sự như ý - Già trẻ lớn bé - Đầy ắp tiếng cười - Trên mặt ngời ngời - Tràn đầy hạnh phúc - Xuân đến hy vọng - Ấm no mọi nhà - Kính chúc ông bà - Sống lâu trăm tuổi - Kính chúc ba mẹ - Sức khoẻ dồi dào - Đôi lứa yêu nhau - Càng thêm nồng ấm - Các em bé nhỏ - Học giỏi chăm ngoan - Chúc Tết mọi người - Năm mới hoan hỉ - Gặp nhiều niềm vui…
19. Năm mới đến: Chúc luôn hoan hỉ, sức khỏe bền bỉ, công danh hết ý, tiền vào bạc tỉ, tiền ra ri rỉ, tình yêu thỏa chí, vạn sự như ý, luôn cười hi hi, cung hỷ cung hỷ..."

1291907274-nam-moi-14.jpg
20. Chào buổi tối, chào tạm biệt ngày cuối cùng của năm. Chào tạm biệt những buồn vui lẫn lộn, chuẩn bị sẵn sàng để đón chào năm mới.
Những khoảnh khắc cuối cùng năm cũ sắp qua đi, năm mới lại đến, chúc cho ai đó hạnh phúc bên nữa yêu thương. Chúc cho ai đó còn cô đơn sẽ tìm thấy một bờ vai chia sẻ, chúc cho ai đó tìm được nhau sau tháng năm dài xa cách. Chúc cho năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc vừa đủ và bình yên thật nhiều. Happy new year!

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Mùa thi, gặp lại thầy Đỗ Việt Khoa


Vẫn cách nói chuyện tưng tửng pha chút hài hước, thầy Đỗ Việt Khoa trải lòng về công việc hiện tại, về cuộc sống gia đình, những trăn trở của mình. Trông anh già đi nhiều với mái tóc bạc quá nửa...

5 năm rồi, chẳng thí sinh nào phải sợ tôi
Hẳn nhiều độc giả còn nhớ, hồi tháng 5.2010, báo chí rộ lên thông tin thầy giáo Đỗ Việt Khoa nộp đơn xin thôi việc. Rồi sau đó ít lâu lại có thông tin anh chuyển về công tác tại trường THPT Nguyễn Trãi.
Nay gặp, hỏi anh chuyện công việc, anh cười thông báo: "Tôi chuyển về trường THPT Thường Tín từ ngày 1.1 vừa rồi, nghĩa là sau 7 tháng hưởng lương mà không phải lao động ở trường cũ (THPT Vân Tảo)".
5 năm rồi tôi không đi trông thi
Hỏi ra mới hay, anh nộp đơn xin thôi việc từ tháng 5. Sau nhiều lần thông báo sẽ giải quyết cho anh nghỉ việc, mãi đến cuối tháng 8, Sở GD-ĐT Hà Nội điều động anh về công tác tại trường THPT Nguyễn Trãi, cách nhà ngót chục cây số nhưng anh không đồng ý, yêu cầu giải quyết đơn.
Đầu năm học 2010 - 2011, khi phân lịch giảng dạy, anh không hề có tên trong giáo viên đứng lớp. "Thế là đến hết tháng 12, nghĩa là cả học kỳ một, tôi vẫn nhận lương và 30% phụ cấp đứng lớp đều đặn dù họ không phân công dạy một buổi nào. Họ còn cấm tôi vào trường!" - anh cho hay.
"Năm nay, tỷ lệ đỗ tốt nghiệp rất cao. Một phần rất nhỏ do "đề dễ" như nhiều người nhận định. Nhưng tôi cho rằng, cái chính vẫn là vấn đề tiêu cực trong coi thi. Nó xuất phát từ tâm lý đã tồn tại hàng chục năm nay của giáo viên khi cho rằng thi tốt nghiệp cũng chỉ là một kỳ thi "tổng kết" sau mười mấy năm ăn học, thôi thì cho các em qua hết. Thứ hai là "thủ thuật" của một số địa phương khi lấy đa số giáo viên THCS làm giám thị. Chưa bao giờ tôi thấy họ coi thi đúng quy chế cả".
Thầy Đỗ Việt Khoa
Ngày 23.12, sau nhiều lần Sở thuyết phục, hứa hẹn, anh tạm nhận điều động về trường THPT Thường Tín để chờ giải quyết tiếp vụ việc. Môi trường mới khác hẳn nơi cũ cũng đem lại cho anh phần nào niềm an ủi. Nhiều người thở phào vì thầy Khoa vẫn có cơ hội được gắn bó với sự nghiệp trồng người đã ngót hai chục năm theo đuổi.
Dẫu vậy, có một điều đôi lúc khiến anh phải chạnh lòng.
"Từ sau vụ tôi tố cáo chuyện tiêu cực thi tốt nghiệp, học sinh mà nhìn thấy tôi coi thi thì sợ lắm. Nhưng thật may cho các em là 5 năm rồi chả em nào phải sợ tôi nữa, vì tôi có được làm giám thị đâu! Có một lần hồi năm 2008, tôi được cử làm giám thị biên tới 5 môn. Trong quy định, "giám thị biên không được đến gần phòng thi" thì coi như cũng chẳng phải là đi coi thi rồi".
Tin đồn xấu về tôi nhiều lắm!
Thầy Khoa cho tôi hay: Từ ngày "bất đắc dĩ nổi tiếng", anh nhận được rất nhiều những sự sẻ chia, mong được chỉ giúp của các bạn đồng nghiệp. Nói khác đi, anh trở thành "biểu tượng" của sự không ngại đấu tranh trong con mắt nhiều người. "Hầu như không ngày nào tôi không nhận được thư từ, đơn tố cáo của các bạn đồng nghiệp trong cả nước nhờ góp ý".
Thế rồi, lại có một dạo sau đó, thông tin về Đỗ Việt Khoa tiếp tục được đăng tải trên báo chí khi anh lại... làm đơn tố cáo những tệ nạn mới, tạo ra những luồng dư luận trái chiều. Nhiều người bảo anh là "khùng", là "thích kiện cáo", là "chập mạch".
Thầy Khoa cười, chua chát mà rằng: "Thôi thì, có phải ai cũng hiểu được cho mình! Nhưng hóa ra khùng cũng có cái hay của nó vì từ dạo đó, tôi ít nhận được thư nhờ tư vấn hơn".
"Tự anh thấy, mình có "gàn" không?", tôi hỏi. Anh cười "tin đồn xấu về tôi nhiều lắm. Nhưng kệ họ, mình cứ làm những gì đúng với trách nhiệm của người thầy, không vì bản thân là được".
Sáng là thầy, chiều làm thợ
Câu chuyện giữa chúng tôi bị ngắt quãng bởi cơn mưa giông đón bão ầm ập đổ xuống mái tôn. Thầy Khoa vội vàng cáo lỗi chạy sang căn phòng bên cạnh. Chỉ tay lên mái nhà, thầy phân trần: "Phòng ngủ với phòng khách tôi đã chăng bạt nên không sao. Phòng bếp thì chưa nên cứ mưa to là dột ướt nhẹp, phải lấy chậu hứng nước cho đỡ trơn".
Thầy Khoa đang kèm con gái thi vào lớp 10
Thấy vẻ ái ngại của tôi, thầy Khoa tưng tửng: "Đồng lương của tôi bao năm nay vẫn chỉ ở mức trên ba triệu, có thấy thay đổi gì đâu? Làm thêm nữa cũng chỉ đủ để trang trải chi tiêu, lo cho hai đứa con học hành, chưa thể nói đến chuyện làm nhà cửa được. Để sau này hẵng hay".
"Mấy năm nay nếu để ý trên các báo sẽ thấy, nhiều người Việt học được lối sống im lặng trước mọi chuyện. Thấy sai phạm nhưng không dám lên tiếng, vì ai cũng muốn được yên thân. Thấy người ta bị tai nạn giao thông thì chỉ biết đứng nhìn. Rồi thì cảnh mấy chục con người nhảy vào tranh cướp tiền của một người khốn khổ vừa giật lại được túi xách từ tay bọn cướp... Cái gì đã tạo nên tâm lý không dám phát biểu, lối sống né tránh sự thật, làm ngơ trước cái xấu? Không hẳn do giáo viên chúng tôi mà còn do môi trường xung quanh. Chúng ta luẩn quẩn trong sự dối trá, bằng lòng với những điều xấu mới có chỗ để mà tồn tại".
Ở trường mới, mỗi tuần thầy chỉ lên lớp ba, bốn buổi. Thời gian còn lại, anh nhận sửa chữa cài đặt máy tính, làm ảnh photoshop vì nhà anh có nghề chụp ảnh. "Toàn là mày mò tự học cả đấy. Cứ túc tắc kiếm thêm mỗi chỗ một tí thì cuộc sống coi như tàm tạm".
Như mọi năm, hè là thời gian thầy Khoa dành nhiều cho những công việc tay trái ấy, thu nhập cũng được cải thiện hơn chút đỉnh. "Nhưng năm nay, cô con gái lớn luyện thi vào lớp 10. Do vậy, tôi phải tập trung lo dạy kèm cho cháu".
Nhìn căn phòng học của hai bố con cũng chính là phòng làm việc của vợ anh rộng chưa đầy chục mét vuông, bày biện nào bảng đen, bàn, ghế, bộ đèn chụp ảnh, chỉ chừa lại một lối đi nhỏ vào bếp, thầy Khoa bảo: "Nhiều khi khách đến chụp hình, vợ chụp thì cứ chụp, còn con vẫn cặm cụi làm bài. Cũng bất tiện lắm nhưng biết làm sao. Cha mẹ khó khăn thì các con cũng phải hiểu và chấp thuận thôi".
Khi nghe tôi đặt vấn đề: "Đồng lương dù không nhiều nhưng cũng giúp vợ chồng anh trang trải chi tiêu. Anh thôi ý định bỏ nghề rồi chứ?", thầy Khoa lắc đầu nguầy nguậy: "Mình đang chờ Sở thực hiện một lời hứa rồi sẽ về nghỉ luôn. Không phải là mình chê tiền, chỉ là vì nghề không cho mình tình yêu được nữa rồi. Nơi đây là quê hương mình, học trò, đồng nghiệp của mình còn đó mà không bảo vệ được họ cũng buồn lắm. Cái xấu thì đắc thắng. Nhưng thôi thì..." - anh bỏ lửng câu nói, không nhìn thẳng người đối diện là tôi mà hướng ánh mắt ra phía cửa. Ngoài kia, mưa giăng trắng trời.
                                                                                                                                             Theo Dân Việt

Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

Món quà cuộc sống!

    Hôm nay là một món quà. Hôm qua là quá khứ. Nó là những gì đã qua. Có thể có ảnh hưởng đến hiện tại, có thể không. Điều đó không quan trọng. Cái quan trọng là nó đã qua và không bao giờ có thể trở lại. Không ai có thể can thiệp vào "hôm qua" được nữa. Mà cũng không nên can thiệp vào "hôm qua". Nếu "hôm qua" thay đổi thì "hôm nay" đã không đang tồn tại hoặc tồn tại theo một cái khác. Tại sao lại phải thay đổi ngày "hôm qua"? Nó có thể rất tồi tệ, có thể rất tuyệt vời nhưng mọi thứ sẽ rất nhàm chán nếu tất cả các ngày "hôm qua" đều tuyệt vời. Bạn sẽ học được gì từ những điều "tuyệt vời đến từ ngày hôm qua"? Có thể rất nhiều nhưng không đủ. Cuộc sống không bao giờ tuyệt vời ở mức tuyệt đối. Vì thế ai cũng cần có những ngày "hôm qua" tồi tệ để biết trân trọng ngày hôm nay và chuẩn bị cho một "ngày mai" tốt hơn.

   Ngày mai là tương lai. Nó là những gì chưa xảy ra cho đến khi qua 12h đêm. Chẳng ai biết "ngày mai" mặt mũi nó như thế nào vì đơn giản "ngày mai không bao h đến." Khi cái thời khắc "ngày mai" đến thì nó đã ngay lập tức trở thành ngày "hôm nay" rùi. Cuối cùng thì không nên trông chờ quá nhiều vào "ngày mai" làm gì. Những gì sẽ xảy ra vào ngày mai phụ thuộc nhiều vào cái ta nghĩ và hành động của ngày hôm nay và vào cái thời khắc mà nó xảy ra. Vậy có nên lo lắng về nó không nhỉ? Chẳng nên lo làm gì vì có lo cũng chẳng thể làm gì khác hơn là đợi nó đến. Nhưng đợi một cách thụ động để nó chi phối hay đợi một cách chủ động để chi phối nó còn là một vấn đề. Trong mọi tình huống thì yếu tố con người bao giờ chẳng chiếm 70,80%.

  Hôm nay thật sự là món quà. Bản thân ta chỉ tồn tại trong ngày hôm nay mà thôi. Ngày hôm qua chỉ là những gì còn sót lại trong ký ức, tại một nơi nào đó mà ta tác động vào ngày hôm qua của ta. Nó không còn thật. Ngày mai chưa bao giờ đến nên ta cũng không thể tồn tại ở đó. Vậy nên, tất cả mọi thứ ta có chỉ là ngày hôm nay. Những gì ta làm hôm nay có thể sửa chữa sai lầm quá khứ, lưu giữ quá khứ hay một cái gì tương tự như thế. và những gì ta làm hôm nay cũng có thể là nền tảng của ngày mai, của tương lai. Chẳng biết được nhưng mọi thứ vẫn có thể xảy ra, vẫn có thể thay đổi trong ngày hôm nay. Không nên trông chờ vào những thứ ta không thể nắm bắt mà tốt nhất nên nắm bắt những thứ ta trông chờ. Nắm bắt để thực hiện chúng trong hiện tại hoặc ít nhất cũng tạo được nền tảng để hoàn thành nó trong tương lai...
  Mỗi sáng nó ghi vào tài khoản của bạn 86. 400 giây. Khi đêm về, nó xóa hết phần thời gian bạn chưa kịp đầu tư vào việc có ích. Ngân hàng này không chuyển bất cứ khoản sai ngạch nào còn lại trong này và cũng không cho bạn chi trội.

   Mỗi ngày bạn nhận được một tài khoản mới. Cứ đêm về phần dư lại trong ngày sẽ bị xóa. Nếu bạn không tận dụng được khoản gởi đó, người thiệt thòi chính là bạn. Không thể quay lại quá khứ, cũng không thể cưỡng lại “ngày mai”. Bạn phải sống trong hiện tại chỉ bằng khoản đã được gởi của chính ngày hôm nay. Vì vậy, hãy đầu tư thời gian của từng ngày một cách khôn ngoan để làm lợi nhiều nhất cho sức khỏe, hạnh phúc, và sự thành đạt của chính bản thân bạn.

Đồng hồ vẫn đều đều gõ nhịp, bạn hãy tận dụng ngày hôm nay.

Để hiểu được giá trị của một năm, hãy hỏi một học sinh vừa thi rớt.

Để hiểu được giá trị của một tháng, hãy hỏi một bà mẹ sinh non.

Để hiểu được giá trị của một tuần, hãy hỏi tổng biên tập của một tờ tuần báo.

Để hiểu được giá trị của một giờ, hãy hỏi người yêu nhau đang mong chờ được gặp mặt nhau.

Để hiểu được giá trị của một phút, hãy hỏi người vừa trễ tàu.

Để hiểu được giá trị của một giây, hãy hỏi một người vừa thoát hiểm trong gang tấc.

Để hiểu giá trị của một nghìn giây, hãy hỏi chủ nhân của một chiếc huy chương Thế Vận Hội.

Hãy biết trân trọng mỗi phút giây bạn đang có trong tay! Và cần phải trân trọng nó hơn nữa khi bạn sẻ chia thời gian với một ai đó đặc biệt, đặc biệt đến mức bạn phải dành thời gian của mình cho người ấy.

Hãy nhớ rằng thời gian thì không chờ đợi ai cả.

Bạn bè thực sự là tài sản hết sức quý báu của bạn. Họ đem lại nụ cười cho bạn, động viên bạn vươn đến thành công. Họ lắng nghe lời bạn nói, cho bạn một lời khen tặng, và nhất là họ muốn thổ lộ tâm tình với bạn.

Hãy thể hiện cho họ thấy bạn quan tâm tới họ đến nhường nào.

Hãy gửi thông điệp này đến bạn mình.

Nếu bạn cũng nhận được một thông điệp như thế từ người khác thì bạn biết rằng mình đã có một vòng tròn tình bạn.

Ngày hôm qua là quá khứ

Ngày mai là một điều bí ẩn

Còn hôm nay là một món quà

Chính vì vậy mà người ta vẫn gọi

Hiện tại là món quà của cuộc sống!